Xin đừng bay nữa!!

Khi tư vấn học viên, tôi ớn nhất các bạn :
1. Không tôn trọng Mentor, thái độ hách dịch, nghĩ đóng tiền vào học là ta được yêu sách đủ thứ trên đời và Mentor phải phục vụ ta. Những học viên này tất nhiên sẽ bị loại ngay lập tức.
2. Học viên bay cao quá và xa lắm. Nhìn mãi mãi mới thấy bóng học viên nơi chân mây…

Dạng 1 thì dễ rồi, còn dạng 2 có 1 số biểu hiện cơ bản như sau :
+ Thường hỏi các câu hỏi về tương lai và mang màu sắc của sự vi diệu. Ví dụ :
– Thầy ơi, học gì để học xong lương 40tr?
– Em muốn học xong làm chỗ nào cách nhà 100, 200 mét hay ở trong Quận X thôi anh nhé. Anh có cam kết không?
– Em muốn vừa học, vừa đi làm để có tiền anh nhé.
– Em muốn học 10h thôi rồi vào FPT.
– Em muốn học xong được đi onsite, tốt nhất sang Mỹ
….
Em muốn…được cùng anh…về vùng biển vắng, mình sẽ sống những ngày đầy tia nắng! (Tôi hát tí cho yêu đời)!

Ôi trời, tôi có phải thần thánh hay ông bụt đâu? Phải làm sao để các bạn đang bay hiểu rằng : các bạn thật sự còn rất kém cỏi. Học xong, có chỗ nào đó nhận mình vào thực tập là mừng hơn nhặt được vàng rồi. Ngày tôi ra trường, mẹ tôi dứt khoát bắt tôi về xã làm chân văn thư. 1 tuần lên xã một lần, lương tháng 600k! Tôi dỗi gần chết và đòi tự đi xin việc. Mẹ bảo :
– Uh thì cho mày tự xin. Không xin được việc thì về quê.

Tôi sợ vỡ mật. Lo sốt vó. Nên tôi rải CV cho gần 100 công ty. Chỗ nào gọi pv cũng đi. Xa 15-20km cũng đi pv. Lúc đó tôi khát khao có việc ghê gớm. Và trời không phụ lòng người, tôi đỗ một công ty của Úc với mức lương 7tr. Một mức lương quá tốt ngay cả với thời điểm hiện tại! Mức lương đó gấp đôi kỳ vọng của tôi.

Với các bạn đang bay, tôi thường nói : em hãy đặt mình vào vị trí của chủ doanh nghiệp. Em có trả lương 40tr cho bạn nào mới ra trường không? Trừ khi bạn đó học MIT, harvard về. Em có đồng ý nhận bạn nào mới học 10h, chưa biết gì vào làm không? Đi làm – là phải làm được việc cho người ta mới được nhận lương. Vậy em có trả lương cho bạn nào kiến thức gần như không có và làm việc còn kém cỏi không?

Các bạn còn trẻ, các bạn có nhiều sức khỏe. Vậy mà đi làm vài km đã ngại, đã lười thì làm được gì bây giờ? Tôi chưa từng thấy ai ngại khó, ngại khổ mà thành công. Nếu ngại cực khổ, cứ ở nhà để bố mẹ nấu cơm cho ăn. Còn xác định đi làm – là khổ – làm càng khổ thì lương càng cao. Xin đừng bay nữa, đặt 2 chân xuống đất giúp tôi với. Bay cao sẽ ngã đau lắm. Nhất là khi chưa được Học Với Chuyên Gia chắp thêm đôi cánh…

Bùi Quang Hiếu